General Observations
I woke up every morning at 5:30am to prepare for my training at Hombu Dojo. The morning classes ended at 9am and were followed by a six-hour break before the afternoon session picked up again at 3pm. This was followed by the evening session finishing at 8pm.
The first session of the day was conducted by Doshu, Moriteru Ueshiba. Later classes were overseen by various Hombu Shihan or Shidoin, and a senior Shihan in the evening. All instructors (Sensei/Shihan) had their own styles, but I could see the principles at work were consistent.
Teaching by Hombu Shihan
All Shihan/Sensei focused primarily on breaking the Uke’s balance. Some taught triangular footwork with circular body movements, some taught projection techniques based on the law of the lever, etc. The instructors spent less time explaining the details of immobilization techniques.
It was evident that all Shihan were concerned about practitioners’ ukemi, highlighting the importance of protecting oneself and reacting properly to attacks. Proper ukemi can help Tori/Nage optimize his technique.
The techniques I practiced at Hombu Dojo were similar to those taught in Hong Kong. That said, I still learned a lot from the Hombu Shihan, Ushi-deshi and other practitioners. Their attitude, manners and spirit inspired me in a spiritual way and broadened my understanding of Aikido.
Attitude and Manner of Learning Aikido
Before the start of Keiko (practice), people entered the dojo from different entrances, with women entering from the door next to the Shoman and men coming in through the rear door via the male locker room. With the exception of the duty Shihan, all male Aikidoka, regardless of their title or rank, entered by the rear door, including other Hombu Shihan and Waka Sensei. I mention this to emphasize the respect commanded by the each instructor during training. All Aikidoka bow to Shoman and the dojo and sometimes bow to Sempai (senior Aikidoka).
The atmosphere was relaxed, with friendly chatting. Right before class, ushi-deshi will join in and nicely remind practitioners the class is about to begin. At that point, everyone lines up to wait for the Sensei.
During Keiko at Hombu Dojo, one rarely changes partners, although I managed to change several times. My partners were uniformly serious during training and never talked. Some of them had senior rankings, from 5th Dan to 7th Dan, but were still very patient with me and corrected my techniques without verbal explanations. They allowed me to carry on with techniques even when I appeared uncertain. Their main concern was mastering the points demonstrated by the Sensei.
Another huge benefit of the Keiko is the emphasis on ukemi (受身 – Receiving the technique). In particular, Shihan spent a lot of time teaching us ushiro ukemi (後ろ受身 - falling backwards). There is also the important matter of how to attack correctly.
I noticed that all of the practitioners basically had very good ukemi and were able to protect themselves despite practicing in a crowded dojo. They were also conscientious about surveying the area where they were practicing to make sure it was safe before throwing Uke. I felt assured that my partners were intent on having a safe practice that would allow everyone to improve and correct their techniques.
Another major benefit of the Keiko was the opportunity to act as Uke for the teachers. I was lucky enough to have Sakurai Shihan choose me as his Uke. On the 3rd Floor (the main dojo), this honor is generally reserved for Ushi-deshi. It was not uncommon for the teachers to circulate during the class, giving each person the opportunity to act as Uke. And if one is lucky enough, one may be selected to act as Uke while the teacher demonstrates a technique for the entire class. It was quite an experience to feel the power when being thrown by the teachers.
The Hombu training for beginners and yudansha is the same. To master the basics. yudansha can do fast and strong techniques. But that is only because they understand the basics. If one does not grasp the basics, one shouldn't train too fast or hard.
The focus wasn't just on applying techniques, but also on improving Ukemi so that the body gains flexibility coupled with strength. In practice, if Uke is not flexible and cannot keep the connection (musubi), tori can atemi and the technique ends. Flexibility and connection are very important during training.
Teachers
Teachers take their role very seriously, clearly explaining the techniques and offering their advice on how to improve. They weren’t just introducing the techniques.They were also focusing on helping people make adjustments and avoid bad habits.
Any Hombu Shihan present at a class they weren't teaching would train just like any other practitioner. They were attentive to the specific movements of the duty instructor. I was deeply impressed by and respected their attitude, and believe that is how they became Shihan.
Making Friends
Another of the benefits I hoped to gain from going to Hombu Dojo was the opportunity to meet people and make friends. It took a while for this to happen. There wasn't a lot of talking during practice, and most people disappeared after the practice was finished. But gradually I made some connections with the other students (asking your partner’s name is a good start!), and as we practiced together I slowly got to know a few people. Going through the training together at the end of session also helped to strengthen those friendships, as you feel like you've helped each other achieve something.
Final Words
I was honored to have had dinner with Sugawara Shihan and (a lady Sempai). Sugawara Sensei shared some of his stories about his training at Hombu and offered much encouragement.
In short, if you are considering training at Aikikai Hombu Dojo, and you can afford it and are able to commit to the class times, I say go for it. The experience was amazing and one that I will never forget.
Jerald TAI
Spring 2013
#合気道 #合気会 #aikido #aikidoka #aikidoaikikai #aikidoseminar #aikidohongkong #aikidohonshinkai #budo #martialarts #practice #training #workout
Published Kansha Dojo Facebook Webpage: https://www.facebook.com/notes/kansha-dojo/chuyến-tập-luyện-của-jerald-tai-tại-hombu-tháng-4-năm-2013/554289991289449
Translated by Pi Tơ PanChuyến tập luyện của Jerald Tai tại Hombu tháng 4 năm 2013
Quan sát chung
Tôi thức dậy mỗi sang lúc 5:30 để chuẩn bị cho việc luyện tập ở HombuDojo. Lớp buổi sang kết thúc lúc 9:00 và tiếp đó là 6 tiếng đồng hồ nghỉ trướckhi lớp buổi chiểu bắt đầu lại lúc 3 giờ. Tiếp đó là lớp buổi tối và kết thúclúc 8 giờ tối.
Lớp đầu tiên là lớp của Đạo Chủ, Moriteru Ueshiba. Những lớp sau là lớpcủa các Hombu Shihan hay là Shidoin, và lớp của Shihan cao vào buổi tối. Tất cảcác thầy (sensei/shihan) đều có phong cách riêng, nhưng tôi có thể thấy cácnguyên tắc tập luyện nhất quán.
Hướng dẫn bởi Hombu Shihan
Tất cả các Shihan/Sensei tập trung chủ yếu vào việc phá vỡ thăng bằngcủa Uke. Vài người dạy cách di chuyển tam giác kết hợp với di chuyển tròn củacơ thể, có người dạy các kỹ thuật ném dựa trên nguyên tắc về đòn bẩy, v.v… Cácthầy dành ít thời gian hơn để giải các chi tiết của các kỹ thuật bất động hóa.
Điều dễ thấy là tất cả các Shihan đều quan tâm đến kỹ thuật ukemi củangười tập, nhấn mạnh đến sự quan trọng trong việc bảo vệ bản thân và phản ứngđúng với đòn tấn công. Ukemi đúng sẽ giúp Tori/Nage phát huy hết kỹ thuật củamình.
Những kỹ thuật tôi tập ở Hombu Dojo cũng giống với những gì được dạy ở Hong Kong. Nhưng như đã nói, tôi vẫn học được rất nhiều từ các Shihan Hombu ,Uchi-deshi và những người tập khác. Thái độ của họ, cách thức luyện tập và tinhthần của họ đẩy tinh thần tôi lên và mở rộng sự hiểu biết của tôi về Aikido.
Thái độ và cách học Aikido.
Trước khi Keiko bắt đầu, mọi người vào dojo theo những hướng khác nhau,nữ giới vào theo cửa kế bên Shomen (chính diện) và nam giới thì vào qua cửaphía sau thông qua phòng để đồ của nam giới.
Không khí thật thoải mái, và mọi người trò chuyện thân mật với nhau.Ngay trước khi lớp băt đầu, uchi-deshi sẽ nhập lớp và lịch sự nhắc mọi ngườirằng lớp sắp sửa bắt đầu. Lúc đó, mọi người xếp hang đợi thầy hướng dẫn vào lớp.
Trong suốt thời gian Keiko ở Hombu, hiếm khi bạn đổi bạn tập, mặc dù tôicố gắng thay đổi vài lần. Các bạn tập của tôi đều giống nhau là tập luyệnnghiêm túc và không bao giờ nói chuyện. Vài người trong số họ có đẳng cấp cao,từ 5đến 7 đẳng, nhưng đều rất kiên nhẫn với tôi và sửa kỹ thuật củatôi nhưng không hề giải thích bằng lời. Họ để tôi thực hiện kỹ thuật ngay cảkhi tôi tỏ ra không chắc lắm. Quan tâm chủ yếu của họ là nắm được các điểm màcác sensei chỉ.
Bài học lớn nhất nữa từ Keiko là sự nhấn mạnh về Ukemi (受身 – “cách đón nhận”kỹ thuật). Cụ thể là, Shihan dành nhiều thời gian để chỉ chúng tôi ushiroukemi. Tấn công như thế nào cho đúng cũng là một điểm quan trọng.
Tôi để ý rằng tất cả người tập cơ bản đều có ukemi rất tốt và có thể tựbảo vệ mình mặc dù dojo rất đông. Họ cũng cẩn thận quan sát xung quanh khi họluyện tập để đảm bảo rằng an toàn trước kihi ném Uke. Tôi cảm thấy an toàn khibạn tập của mình đều có ý luyện tập an toàn để mọi người có thể phát triển vàsửa đổi kỹ thuật của họ.
Một điểm học được lớn nữa là cơ hội được làm Uke cho các thầy. Tôi maymắn được thầy Sakurai chọn làm Uke. Trên tầng 3 (dojo chính), vinh dự nàythường dành cho các uchi-deshi. Thông thường ở đây các thầy không đi quanh lớpvà tạo cơ hội cho từng người làm uke. Và nếu ai đó đủ may mắn, họ sẽ chọn làmuke khi thầy chỉ một kỹ thuật cho cả lớp. Được cảm giác sức mạnh khi bị cácthầy đánh là một trải nghiệm thú vị.
Các huấn luyện của Hombu cho người mới tập và các đai đen là giống nhau.Nắm được căn bản, đai đen có thể đánh nhanh và mạnh. Nhưng chỉ khi nào họ đãhiểu được cơ bản. Nếu không hiểu được cơ bản, không nên tập quá nhanh hay mạnh.
Sự tập trung không chỉ dừng lại ở thực hiện kỹ thuật, mà còn là cảithiện ukemi để cơ thể có được sự mềm dẻo đi đôi với sức mạnh. Trong luyện tập,nếu Uke không mềm dẻo và không giữ được kết nối, tori có thể atemi và kỹ thuậtkết thúc. Mềm dẻo và kết nối là rất quan trọng trong luyện tập.
Các thầy
Các thầy luôn rất nghiêm túc, giải thích rõ rang các kỹ thuật và đưa ralời khuyên làm thế nào để tiến bộ. Họ không chỉ giới thiệu kỹ thuật. Họ còn chútrọng vào việc hỗ trợ mọi người điều chỉnh và tránh các thói quen xấu.
Và khi Hombu shihan ở trên lớp, khi không phải đứng lớp họ sẽ tập nhưbao người khác. Họ rất để ý tới các di chuyển cụ thể của người đứng lớp. Tôithật sự ấn tượng và khâm phục thái độ, và tin rằng đó là cách họ trở thành cácShihan.
Kết bạn
Một cái hay nữa mà tôi hy vọng có được từ chuyến đi đến Hombu Dojo là cơhội gặp gỡ nhiều người và kết bạn. Phải mất một khoản thời gian thì chuyện ấymới xảy ra. Không có nhiều cuộc trò chuyện trong lúc luyện tập,và mọi người hầunhư biến mất ngay sau khi buổi tập kết thúc. Nhưng dần dần tôi cũng có vài mốilien hệ với các học viên khác (hỏi bạn tập với mình tên gì là cách bắt đầutốt!), và khi chúng ta tập luyện với nhau tôi từ từ quen được vài người. Tậpcùng với nhau đến cuối buổi cũng giúp thắt chặt tình bằng hữu, và bạn sẽ cảmthấy như bạn đang giúp đỡ nhau cùng đạt được điều gì đó.
Lời cuối.
Tôi đã vinh dự được ăn tối thầy Sugawara và một đàn chị. Thầy Sugawaracũng chia sẻ những câu chuyện của thầy tập luyện tại Hombu và khích lệ tôi rấtnhiều.
Nói ngắn gọn, nếu bạn đang xem xét luyện tập tại Aikikai Hombu Dojo, vàbạn có đủ điều kiện và có thể sắp xếp thời gian, tôi khuyên bạn hãy đi. Trải nghiệm ở đó thật tuyệt vờivà là trải nghiệm mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Jerald TAI
April 2013
Comments